Người mẹ này có cô con gái mang thai ở tuổi 15. Người mẹ này không nhìn thấy ở đó những tấn bi kịch: bi kịch của một cô bé còn quá trẻ để làm mẹ; bi kịch của tuổi vị thành niên không được sự giáo dục đầy đủ của gia đình... Trái lại, người mẹ này "ngửi" thấy mùi tiền. Sai lầm của mối tình trẻ con trở thành "bằng chứng sống" để kiếm tiền. Người mẹ thành công mỹ mãn, còn cô bé tội nghiệp đã gián tiếp bị chính mẹ đẻ của mình đẩy xuống vực thẳm.
Một sáng tác của Thanh Huyền Ngọc.
Ảnh minh hoạ.
Nhà dột từ nóc
Thời điểm này, trong giới thanh niên chuyên đắm mình vào những trò ăn chơi sa đọa ở Hà thành, không ai không biết cái tên Thanh "chuối". Đúng như biệt hiệu của mình, Thanh cực "chuối", cực bất cần đời. Trẻ măng, xinh đẹp, cao ráo, đầu quân cho một má mì nổi tiếng ở khu vực phố Quán Thánh (Hà Nội), Thanh thuộc vào đẳng cấp của gái gọi hạng sang. Mỗi lần đi chơi với khách, giá của cô đều không dưới 100 đô la Mỹ. Nhưng không như những chị em "đồng nghiệp" khác, Thanh không cần giữ dáng, giữ da, không thèm bảo quản nhan sắc vốn "có thì" của mình. Thâu đêm suốt sáng, cô quăng đời vào bay, lắc và đập đá, tham gia mọi cuộc chơi có thể khiến mình "phê" quên tháng ngày. Nhưng đó chưa phải là cái làm nên biệt hiệu "chuối" của cô gái này. Giới ăn chơi truyền tai nhau rằng, cách đây vài năm hồi Thanh mới khoảng 15, 16 tuổi, cô đã từng cùng 4 gã đàn ông vào một nhà nghỉ ở khu Gia Lâm. Và khiếp vía là bởi tất cả họ vào cùng một phòng, cùng một lúc. Chịu chơi đến mức như thế thì chắc rằng ngay cả những gái mại dâm chai sạn nhất cũng phải chào thua.
Vậy điều gì khiến cô gái trẻ này bất cần đời đến thế? Thanh sinh năm 1994, ngụ ở phố Phó Đức Chính (Hà Nội). Theo đánh giá của dân phố thì đó là một cô bé rất xinh và thuở nhỏ khá ngoan. Tiếc là nhan sắc ấy lại sinh ra trong một gia đình dột từ nóc. Bố Thanh nghiện ngập rượu chè, suốt ngay la cà hàng quán, không làm ăn gì, phó mặc gánh nặng gia đình lên vai vợ. Mẹ Thanh tên Nguyễn Thu Trang (40 tuổi) cũng không khá khẩm gì hơn. Người đàn bà này có nỗi khổ là lấy phải gã chồng bê tha nhưng chính chị ta cũng là một dân cờ bạc "chính hiệu". Không có nghề nghiệp ổn định, công việc kiếm tiền chính của chị ta là chơi tá lả, lô đề. Một ngày của chị ta thường bắt đầu từ xẩm chiều, bởi ban ngày đã phải ngủ bù cho cả đêm sát phạt trên chiếu bạc. Lúc này là khoảng thời gian "nóng" trước giờ có kết quả xổ số thủ đô. Chị ta tụ tập ở các quán cà phê, quán nước chè, nghe ngóng mọi người tính toán "cầu phà" để đánh lô đề. Dù thua hay thắng, sau giờ kết quả, chị ta lại la la cà khắp phố, kiếm bằng được một xới bạc để ngồi sát phạt tới sáng. Người xưa có câu "cờ là bạc". Những người coi cờ bạc là nghề kiếm sống thì có bao giờ bền vững. Được đấy lại thua đấy. Mà đa phần, tiền được bạc như của phù vân, nhiều hay ít cũng đi tiêu vung tiêu vít. Đến lúc thua thì mang của mồ hôi nước mắt, tiền "máu thịt" để đắp đổi vào. Và mẫu số chung của dân cờ bạc là mang công mắc nợ. Những món nợ thường là phải đi vay nặng lãi, rất khó để hoàn trả. Không thể là ngoại lệ, người mẹ của cô bé Thanh cũng luôn trong tình trạng ngập đầu trong nợ nần như thế.
Ảnh minh hoạ.
Tình đầu nếm trái đắng
Sống trong gia đình thiếu đi sự quan tâm giáo dục của cả bố lẫn mẹ, Thanh bập vào yêu rất sớm. Bước vào tuổi 15, mới học lớp 9 mà Thanh đã phát triển rực rỡ như một thiếu nữ trưởng thành. Đóa hoa ấy khiến cho bao anh chàng cả trong lẫn ngoài trường bỗng một ngày thấy mình có thể trở thành nhà thơ. Mỗi lần cô bé xinh đẹp tan học, có cả một dãy các chàng tình nguyện làm "xe ôm" đưa đón. Nhưng rồi một chàng sinh viên đại học đã chiếm được trái tim của Thanh. Nhà buôn bán ở phố Hàng Cá (Hà Nội) cũng thuộc dạng con nhà "có điều kiện", mới học đại học mà anh chàng đã có xe SH 150 lượn phố và hầu bao thì lúc nào cũng rủng rỉnh. Với vẻ ngoài hào hoa phong nhã ấy, không ngạc nhiên khi Thanh nhanh chóng bị "cưa" đổ. Không có sự quản lý của người lớn, lần đầu biết yêu, cô bé mê muội trong trò chơi tình ái. Lúc đầu chỉ là những buổi "bùng" học đi chơi, ăn uống, mua sắm; dần dần sau đó là nhà nghỉ và khách sạn; đôi tình nhân trẻ chẳng mấy chốc đã rủ nhau nếm "trái cấm"...
Không phải bố mẹ Thanh bởi họ có quan tâm gì đâu, mà chính là những người hàng xóm phát hiện ra những biểu hiện lạ của cô bé. Cổ tự nhiên cao ngỏng lên, gân xanh nổi chằng chịt. Rồi thì ăn của chua nhiều một cách khác thường. Và cứ như người béo lên, nhất là ở phần bụng. Khi không còn nghi ngờ gì nữa, họ "tóm" mẹ Thanh lại sau một chầu cờ bạc mà bảo "Trang à, mày xem lại con bé con đi. Dính rồi thì phải". Bấy giờ người mẹ cờ bạc này mới giật mình. Và rất nhanh chóng sau một hồi vừa dọa dẫm vừa chửi bới, chị ta đã bắt con gái khai ra tác giả của cái thai. Khi biết đó là cái thằng đi SH, có vẻ ngoài là con nhà giàu có, chị ta lập tức có những dự tính không ai ngờ tới.
Ảnh minh hoạ.
Thương vụ bắt đền trinh tiết
Người mẹ này trái ngược hẳn với hầu hết các bà mẹ có con gái rơi vào cảnh "kiếm củi ba năm thiêu một giờ". Không khóc lóc ủ ê thương con gái dại dột. Cũng không làm đơn làm từ kiện cái thằng trời đánh hại đời trẻ vị thành niên. Chị ta đi mua một chiếc xích cùng khóa cỡ đại, mang về xích chân con gái vào cửa sổ, rồi lẳng lặng tìm đến nhà người yêu của con gái. Sau khi thông báo vắn tắt về mối tình của đôi trẻ, dẫn đến hậu quả là cái thai của con bé mới vị thành niên, chị ta kết thúc bằng một câu xanh rờn : "Muốn con trai các người khỏi rũ tù thì họp gia đình mà tính toán xem nên đền con tôi bao nhiêu tiền". Đến lúc này thì mưu sâu kế hiểm của chị ta đã lộ rõ. Tỏ ra khá am hiểu luật pháp, chị ta hiểu rõ tội danh "giao cấu với trẻ vị thành niên" sẽ phải trả giá thế nào. Chị ta cũng thừa biết gia đình kia vốn giàu có, sẽ không dám tiếc tiền để cứu lấy tương lai của con mình. Xích con gái lại là để "bảo vệ bằng chứng" một cách chặt chẽ. Với nhân chứng vật chứng rành rành như thế, kẻ có tội "trót yêu" sẽ không thể thoát tội. Thế rồi mặc cho con gái khóc lóc vật vã thậm chí quỳ lạy van xin, mặc cho gia đình chàng sinh viên đến quỵ lụy xin cưới hỏi, người mẹ nhẫn tâm vẫn không đổi ý. Chị ta nói với con gái đại ý rằng "Sự việc đã vỡ lở đến thế này rồi, mày có về nhà nó cũng không sung sướng gì đâu, sẽ bị nhà nó hành cho khổ sở. Chi bằng cứ để mẹ xử lý, kiếm của nhà nó ít tiền. Rồi thì mày có tiền mà mua sắm, ăn mặc, lại có khối thằng theo đuổi ngay thôi mà". Sau rất nhiều cuộc thương thuyết, qua lại, cái giá cuối cùng gia đình chàng sinh viên phải trả là 50 triệu đồng. Con dại cái mang. Tuy cứu được con trai khỏi bị pháp luật sờ gáy nhưng tự nhiên mất món tiền to, gia đình anh chàng cũng không tránh khỏi cay cú. Và câu chuyện "bắt đền" trinh tiết của con gái được phát tán, chính từ những "cái loa miệng" của gia đình này. Khu phố nhỏ rung động. Dư luận xôn xao. Ai biết rõ về người mẹ này sẽ không quá ngạc nhiên, nhưng cũng không tránh khỏi rùng mình. "Hổ dữ còn không ăn thịt con", mẹ nào lại đối xử với con gái tệ bạc như thế.
Chuyện xảy ra đã vài năm, bây giờ nhớ lại, nhiều người vẫn tiếc cho cô bé Thanh. "Chúng nó yêu nhau đúng là yêu kiểu trẻ con thật, nhưng nếu không bị đối xử nhẫn tâm như thế, biết đâu chúng nó đã có kết cục tốt đẹp hơn. Ngày ấy, ngay sau khi phải phá cái thai đã hơn 5 tháng, con bé Thanh cũng bỏ nhà đi bụi luôn". Một bác lớn tuổi kể thêm rằng "Khi xảy ra chuyện, thằng bố cái Thanh thế mà còn có tình người hơn. Tiếc là nó nhu nhược quá, chỉ to mồm mà không dám làm gì con vợ. Hôm nhà thằng người yêu con bé mang tiền đến, bố nó ra quán uống rượu cả chai, rồi cứ vừa uống vừa khóc: Thế là con vợ tôi nó bán con lấy 50 triệu rồi. Các ông các bà vào nhà mà xem. Nó đang tụ tập ăn lẩu, khao bọn cờ bạc bằng tiền bán con gái đấy". Bác hàng xóm kết luật "Có người mẹ như thế, trách nào đứa con chẳng sa ngã, rơi vào vực thẳm không lối thoát".
T.H.N